Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở.
Đề bài: Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở.
- Chọn cảnh đẹp thiên nhiên theo đúng yêu cầu của đề bài.
- Các chi tiết miêu tả thể hiện được vẻ đẹp riêng của cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở.
- Nêu được suy nghĩ, tình cảm, cảm xúc đối với cảnh đẹp thiên nhiên được tả.

Lập dàn bài chi tiết:  Tả cánh đồng quê em

1. Mở bài: 
- Giới thiệu cánh đồng quê em: Đó cánh đồng  nào? ở đâu ? Ngắm nó khi nào ?   Vì sao em tả?

2. Thân bài:  a) Đoạn tả  bao quát:  
+ Từ xa, cánh đồng rộng… Bây giờ lúa đang chín rộ  Phủ một màu vàng… như tấm thảm 
+ Bên kia là….dòng sông ... Bên này là…. .. Trên cao … bầu trời…. 
+  Hàng cây cột điện….  Con mương chạy dọc …
+ Xa xa, làng xóm, vườn…

b) Tả  chi tiết  đoạn tả buổi sáng: 
+ Mặt trời  mọc , nắng vàng trải …..Cánh đồng như tấm thảm vàng…
+ Tiếng chim….. Gió đầu hè thổi…..Hương lúa dịu nhẹ…. Hòa lẫn với … + Bầu trời  xanh… 
 + Mây trắng trôi ….. 

c)  Đoạn tả buổi chiều: 
+ Chiều về, gió từ sông thổi vào mát rượi 
+ Con mương nước trong vắt in…. 
+ Cơn gió ào qua làm , sóng lúa rập rờn, … Trên cao, con diều sáo….. 
+  Mấy  cô bác đi thăm đồng, bóng nón trắng……… 
+ Xa xa, mấy chú bé chăn trâu đang….

d) Đoạn tả đêm trăng sáng:
 + Cánh đồng đẹp nhất  vào…… 
+ Trăng phả chiếu ánh vàng……
+  Đồng vẫn thức dưới trăng…
 + Đồng lúa thì thầm trò chuyện ….
+ Đồng nghe gió hát câu hát tự tình...Tiếng côn trùng ri rỉ ... Tiếng sáo diều vi vút  .... 
3. Kết bài: 
+ Nêu cảm nghĩ về cánh đồng lúa: …..Thấy thêm yêu …
+ Biết ơn những người nông dân chăm chỉ….. Em mong…..Em ước …

Bài làm minh họa:  Tả cánh đồng quê em

     Quê hương yêu dấu của em có nhiều cảnh đẹp nên thơ. Một dòng sông êm đềm, một mặt hồ nước in bóng mây trời, một khu vườn xanh mát đầy hoa trái. Nhưng với em cánh đồng lúa lúc chín rộ vẫn là đẹp nhất.
       Đồng làng em không rộng lắm. Nó khá vuông vức, chạy dài đến tận chân đê. Bây giờ lúa đa độ chín rộ nên cả cánh đồng như một tấm thảm vàng xuộm.  Bên kia là dòng sông hiền hòa. Bên  này là đầm sen hoa nở đỏ hồng. Xa xa là hàng  bạch đàn rì rào   gió hát. Một con mương dẫn nước chạy giữa đồng. Hàng cột điện  nối tay nhau đứng ngắm nhìn mây trời.

     Buổi sáng,  mặt trời  mọc, nắng vàng trải dài trên khắp cánh đồng. Tấm thảm vàng ấy lung linh muôn ngàn hạt ngọc sương mai. Tiếng chim hót vang lừng khúc hát đồng quê. Gió đầu hè thổi mát rươi. Hương lúa dịu nhẹ hòa lẫn với hương sen theo gió bay xa.  Bầu trời  xanh trong với đám mây trắng trôi lững lờ.
      Chiều về, gió từ sông thổi vào mát rượi. Con mương nước trong vắt in bóng mây trời. Cơn gió ào qua làm  lúa rập rờn như sóng.  Trên cao, con diều sáo trầm bổng chao nghiêng. Mấy  cô bác đi thăm đồng, bóng nón trắng nhấp nhô. Xa xa, mấy chú bé chăn trâu đang cười nói tíu tít.   

     Trăng trên đồng thật đẹp.  Trăng phả chiếu ánh vàng lung linh trên khắp cánh đồng.  Đồng reo ca và  thổn  thức dưới trăng. Đồng lúa thì thầm kể chuyện ngàn đời  cùng trăng.  Đồng nghe gió hát câu hát tự tình và hòa ca cùng tiếng côn trùng ri rỉ , tiếng sáo diều vi vút. Đồng vẫn thức cùng trăng  đấy, chắt chiu nhựa  cho hạt thóc mẩy căng.

     Ngắm cánh đồng lúa chín quê em thấy lòng mình  vui hơn, thêm yêu quê mình biết bao. Em cảm nhận được cuộc sống thanh bình, êm ả. Em thầm cảm ơn các cô bác nông dân chăm chỉ để có cánh đồng bội thu. Em ước gì, đồng em mãi rộng và đẹp như thế này!